Tìm kiếm Blog này

Tin Tức

Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

Sao anh không hiểu?

2ukhai

Người yêu cũ

Sao anh không hiểu?
Em nhẹ nhàng dựa vào anh từ khi nào em cũng không biết nữa...


(24h) - Tại sao anh lại không lắng nghe những điều em nói? Sao anh không nhận thấy những giọt nươc mắt đau khổ tuôn ra từ ánh mắt chứa đầy sự phiền muộn của em?

Chúng mình vẫn chỉ là nhưng cô cậu sinh viên,có nhiều người nói rằng chúng ta chỉ là vui chơi ở tuổi trẻ, chỉ là sự bồng bột của tuổi trẻ. Nhưng em không tin, em không muốn tin đó là sự thật rằng là chúng mình sẽ chẳng có một kết thúc đẹp.

Em đã gặp anh khi em vẫn chỉ là một cô học sinh cuối cấp 3. Và em thi đại học, anh đã ở bên em, nâng đỡ em... Dù vất vả nhưng em đã rất hạnh phúc khi có anh bên cạnh! Em nhẹ nhàng dựa vào anh từ khi nào em cũng không biết nữa...

Thời gian dần trôi, vậy mà chúng ta đã gắn bó bên nhau được gần 2 năm rồi. Và cho đến giờ em vẫn tin tưởng vào anh, tin vào tình yêu anh dành cho em... bởi em có một nền tảng cho sự tự tin, đó là vì em yêu anh, rất yêu anh! Em tin rằng anh cũng yêu em như vậy!

Em luôn lấy làm tự hào về anh, một người mà em nghĩ rằng sẽ là mục tiêu phấn đấu của rất nhiều người, trong đó có cả em. Em luôn cố gắng hoàn thiện anh trong mắt mọi người trong gia đình em, bạn bè em. Và em cũng luôn cố gắng hoàn thiện mình trong mắt anh.

Sao anh không hiểu?, Bạn trẻ - Cuộc sống,  hạnh phúc, chuyện tình yêu, chuyen tinh yeu, bạn trẻ, teen

Em luôn chờ đợi anh... chờ một ngày anh quay về...

Trước mặt anh, đối diện với anh, em không bao giờ thể hiện sự ngưỡng mộ của em về anh. Em nghĩ rằng anh phải hiểu được điều đó chứ? Nhưng không, anh không những không hiểu điều đó mà anh lại luôn phản ứng trước em. Có lẽ anh đang nghĩ rằng em không coi anh ra gì, hay anh nghĩ em thấp kém hơn anh nên không xứng đáng để nói chuyện về cuộc sống với anh?

Em luôn muốn có thể bên anh và giúp anh phần nào nhưng muộn phiền,l o lắng trong cuộc sống. Nhưng anh lại luôn gạt em ra khỏi cuộc sống của anh. Em dần cảm thấy khoảng cách giữa hai chúng ta, và bây giờ chúng mình dường như đã xa nhau thật rồi.

Em chỉ muốn anh hiểu rằng, em vẫn luôn ở bên anh, cổ vũ cho anh. Nhưng tại sao anh lại không lắng nghe những điều em nói, không cảm nhận thấy những giọt nươc mắt đau khổ tuôn ra từ ánh mắt chứa đầy sự phiền muộn chứ? Mỗi khi đề cập đến chuyện gì cũng vậy, anh luôn cáu gắt với em, không muốn nghe em nói. Trong khi với mọi người, bất kỳ ai muốn hỏi gì, nói gì anh đều nói chuyện hết mình. Em cảm thấy mình không được tôn trọng...

Giờ đây anh sắp tách biệt với cuộc sống của em. Em đã nhắn tin cho anh đến hàng nghìn lần để ming anh hãy bỏ chút thời gian suy nghĩ về những tâm sự của em... nhưng anh mảy may không hề nghĩ tới điều đó. Hy vọng một lúc nào đó, anh thấy những dòng tin này.... Dù anh có cảm nhận thấy người ấy là em hay không, hay chỉ là một câu chuyện của một cô gái nào đó thì anh cũng hãy nghĩ đến em, suy nghĩ một chút về em, về người con gái luôn sẵn sàng hi sinh cho tinh yêu của chúng mình... Và em luôn chờ đợi anh, chờ một ngày anh quay về và nói câu xin lỗi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

HTML